Thơ Hoàng Hôn
Hoàng hôn đã đến tự bao giờ
Ôm mối tình sầu ta mãi mơ
Ai đi về cuối trời xa đó
Nhắn gửi giùm ta nắng hạ xưa...
Gửi người giọt lệ buồn hiu hắt
Hy vọng ngày nào, nay đã tắt
Oán trách nhau chi thêm khổ đau
Nhủ thầm ta hẹn...:NGHÌN NĂM SAU...
Ôm mối tình sầu ta mãi mơ
Ai đi về cuối trời xa đó
Nhắn gửi giùm ta nắng hạ xưa...
Gửi người giọt lệ buồn hiu hắt
Hy vọng ngày nào, nay đã tắt
Oán trách nhau chi thêm khổ đau
Nhủ thầm ta hẹn...:NGHÌN NĂM SAU...
Thôi nhé từ đây đã hết rồi
Người về bên ấy gắng mà vui
Tình không nên phận đành tan vỡ
Duyên chẳng trọn đôi phải ngậm ngùi
Đò lạ, em qua bờ bến mới
Sông xưa ta lái chiếc thuyền côi
Ngày sau chắc chẳng còn gặp gỡ
Đường cũ, rêu xanh phủ cuộc đời...
Người về bên ấy gắng mà vui
Tình không nên phận đành tan vỡ
Duyên chẳng trọn đôi phải ngậm ngùi
Đò lạ, em qua bờ bến mới
Sông xưa ta lái chiếc thuyền côi
Ngày sau chắc chẳng còn gặp gỡ
Đường cũ, rêu xanh phủ cuộc đời...
Sầu ngút ngàn
Người ngỡ ngàng
Tình lỡ làng cuối đường
...vấn vương
Hỏi lòng có buồn?
Thương đàn phím chùng
ngân lời não nùng
tiễn người
xót xa đầy vơi...
Người hỡi người!
Xa rồi phút chung đôi
Mộng tan rồi
riêng mình tôi
bước chân lẻ loi
lệ mãi rơi
xót xa thương nhớ người
Lời nói nào
bây giờ, chỉ thương đau!
Gửi cho người
ân tình sâu...
Hết rồi còn đâu
Để mai sau
vẫn vương bao mối sầu...
HH
Người ngỡ ngàng
Tình lỡ làng cuối đường
...vấn vương
Hỏi lòng có buồn?
Thương đàn phím chùng
ngân lời não nùng
tiễn người
xót xa đầy vơi...
Người hỡi người!
Xa rồi phút chung đôi
Mộng tan rồi
riêng mình tôi
bước chân lẻ loi
lệ mãi rơi
xót xa thương nhớ người
Lời nói nào
bây giờ, chỉ thương đau!
Gửi cho người
ân tình sâu...
Hết rồi còn đâu
Để mai sau
vẫn vương bao mối sầu...
HH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét