TÌNH CẢM GIA ĐÌNH
Con ơi mẹ chẳng cần chi
Mong con ứng sử trong khi mẹ còn
Cho đúng bổn phận làm con
Là gương sáng để con, con soi vào
Dù sức khỏe thế nào
Tuổi già, tất phải dựa vào con thôi
Nuôi con, trả nghiã cho đời
Chỉ mong thấy được những lời thân thương
Cuộc đời vất vả trăm đường
Đắng cay mẹ chịu, ngọt đường phần con
Năm qua, tháng lại mỏi mòn
Ngược xuôi, vất vả nuôi con lớn dần
Ầu ơ, nước mắt trong ngần
Mẹ tràn ngập cả mọi phần hẩm hưu
Giờ đây tuổi đã xế chiều
Chỉ mong con nhớ những điều Phật răn
Còn khi đã khuất núi non
Chẳng cần con khóc nỉ non làm gì
Ngày giỗ cũng chẳng cần chi
Làm mâm cỗ lớn đem đi cúng ruồi
Chỉ cần lúc sống này thôi
Công cha nghĩa mẹ con thời nhớ ghi
Chẳng cần quà biếu làm chi
Rất cần thăm hỏi bởi vì cô đơn
Ân cần tỏ lòn tấm son
Như miếng trầu đắng, nhưng ngon tay mời
Nhân quả phải nhớ lấy lời
Dù là cao quý hèn đồi con ơi
Cuộc đời thiện ác thế thôi
Nhớ có nhân quả mẹ thời an vui
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp mật, như đường mía lau
Chăm sóc cha mẹ là nghĩa tình của con
Ngồi viết nhớ về mẹ