Gửi người “ Ở trọ trần gian”
Đã khép lại rồi đôi mắt đẹp của em
Ngày mai em không có bình minh nữa
Cuộc đời và những vần thơ dang dở
Rơi rơi giọt lệ bạn bè
Em đã đi sống gửi thác về
Người Ở trọ trần gian không còn ở trọ
Khát vọng sống để yêu còn đó
Em về cõi bình yên
“ Bình yên trong nụ cười của mình”
Nụ cười ở trọ thật xinh
Đến hơi thở cuối cùng em vẫn cầm bút viết
Giữa mong manh trong vòng tay thần chết
Hồi sinh những vần thơ
Giữa bạn bè vẫn cháy giấc mơ
Khát vọng sống gào lên từng con chữ
Ôi những ngọn đèn còn bao nhiêu phút nữa
Khi tất cả chỉ là Ở trọ trần gian!
Em đi về nơi ấy gió lang thang
Nơi có sao trời nghiêng cây viết
Nơi những vần thơ không còn nước mắt
Nơi tình yêu và nắng ấm ngập tràn
Tiễn em đi mùa thu vừa sang
Em nằm đó như người yên ngủ
Môi vẫn mọng như nụ hoa chưa kịp nở
Thôi nào, ngoan ngủ nhé em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét