|
Không lúc nào được nghỉ hết.
Những cơn đau đáng ghét kia không còn nghe lời em nữa phải không?
Để chị lôi ra đánh cho nó một trận nhé!
Chỉ một chút đau thương nữa thôi.
Đã bao nhiêu lần em đã có ý định từ bỏ ước mơ của mình.
Dù không hề mong muốn và không biết bao nhiêu lần chị phải đối mặt với tận cùng của khổ đau, thất bại.
Khi đó, chị cũng không từ bỏ, chị đã giữ mình để không gục ngã.
Rồi tất cả chúng ta sẽ trôi.
Qua một chút đau thương nữa thôi.
Ngày mai của những ngày mai.
Tiếng cười xen lẫn vị đắng.
Rồi một ngày nào đó tất cả chúng ta sẽ bay lên
Gió vi vu lướt bên tai
Những áng mây êm dịu sẽ vỗ về ta
Bầu trời xanh thắm đang chờ đón chúng ta
Lung linh ánh sắc của cầu vồng sẽ đưa ta đi
Hãy đón lấy những gió và nắng.
Hãy giang đôi cánh thật rộng
Gió đưa ta đi thật xa, thật cao cho quên hết đau khổ buồn phiền.
Để thấy mây, để thấy gió, để hoà vào tiếng gió, để cất tiếng hát.
Tôi không sợ gì đâu, không ngại ngùng gì.
Tất cả chỉ là giấc mộng
Bay lượn
Không chiếm giữ
Sẽ bay lên
Nước mắt đẹp và huyền ảo.
Không biết gọi tên là gì
Tác giả Nguyễn Hồng Công |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét