.

.

Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010

THƠ NGUYỄN HỒNG CÔNG "KHÁT VỌNG SỐNG ĐỂ YÊU" MẸ YÊU (24)

Mẹ yêu
 
Đã hơn 10 năm rồi.
Con gái!
Đã trưởng thành hơn.
Biết suy nghĩ hơn, không hay dỗi và khóc nhè...
Con chậm chạp nên làm việc gì cũng muộn
Luôn luôn sợ muộn, làm việc gì cũng vội vàng vì luôn sợ không có cơ hội nữa!
Nghĩ rất nhiều.
Nghĩ mãi!
Nghĩ mãi...
Vẫn chưa hết cái để nghĩ.
Và rồi không suy nghĩ nữa!
Mẹ ơi! Con có cảm tưởng rằng, con người mẹ sinh ra là để gặp khó khăn, bất hạnh! Những sự việc không may luôn xảy ra với mẹ.
Niềm tin, lòng dũng cảm của mẹ lớn nên chúng ta đã vượt qua được tất cả và làm được những điều mà trước đó không ai tin có thể làm được.
Thật là tuyệt vời phải không mẹ!
Con tin!
Có xảy ra chuyện gì
Mẹ của con
Sẽ
Vững vàng hơn!
Mạnh mẽ hơn nữa!
Vì cuộc đời này rất tuyệt vời
Rất đáng sống lắm!
Mẹ sẵn sàng đương đầu với những thử thách mới chứ mẹ yêu của con?
Mẹ đừng buồn nhiều
Về cuộc đời con, cho dù không được dài
Không sao đâu mẹ ạ!
Cuộc đời con người

Không quan trọng có dài hàng trăm năm hay không mà quan trọng là đã làm được gì, để lại những gì!!!
Con hạnh phúc và rất tự hào là con của bố mẹ
Thiên đường cũng chỉ êm ái đến thế này mà thôi!

Tác giả Nguyễn Hồng Công

Xác thân hoá kiếp tro tàn
Mai hoa bung sắc, lời vàng trao tâm
Rằng, muôn kiếp chẳng xa gần
Đến-đi tuỳ nguyện, duyên trần thong dong.

Nguyễn Hồng Công
23/10/1978 - 15/9/2009

 

Cầu cho hương hồn của em an lành mãi mãi
trên cõi vĩnh hằng cho đến ngàn thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Phổ biến

Nhãn