| Săm soi lại dung nhan
Có rất nhiều người khen em xinh (và em cũng cảm thấy thế).
Cụ thể thì:
Đôi mắt (cửa sổ tâm hồn). Cửa sổ của em không long lanh, không đen láy, mà lại luôn luôn mọng nước và lồi ra nữa. Hậu quả của những lần em bị phù, bị thừa nước.
Đến cái mũi, không cao cũng chẳng nhỏ gọn. Rất to và lại còn hơi hếch hếch. mà bạn em thường gọi là mũi búp bê.
Nói chung là xấu!
Cái miệng, cái này thì... cái miệng em rất xinh và duyên, em không cười thì thôi, em mà cười thì ....
Em cười đấy có anh nào ngất chưa?
Răng của em. Không trắng, không đều, hơi vàng.
Mái tóc. Không đen, không dài, lại xoăn tít, vàng ươm, khô cứng, nhìn như tóc giả.
Cái này mới quan trọng nhất này:
Càng ngày em càng bé đi. Thiếu can xi quá nhiều, em bị loãng xương!
Đến nước da không ngăm đen, không trắng nõn nà, không mịn, không hồng. Lại tai tái, mai mái, do em bị thiếu máu... Cho dù em có nguỵ trang bằng một lớp phấn hồng.
Còn cánh tay, nó không trắng cũng không tròn, mà lại nổi lên mấy cục ven to lắm.
Da em đã xấu lại còn nhăn nhúm nữa!
Cơ thể em hỏng hết rồi!
Thực ra, con người ta cũng chỉ là một bộ máy và rồi cũng đều phải hỏng...
Nhưng em rất giàu tình cảm và tiếng cười.
Một trái tim đủ sức để chứa đựng tình yêu thương mặc dù nó nằm rất sâu trong lồng ngực.
Tác giả Nguyễn Hồng Công
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét